Nhà hàng Ninh Bình –
Bị chính bố mình mắng không đủ tư cách để kết hôn, tôi quyết tâm làm việc này…
Lúc nghe được những điều bố nói, tôi đã choáng váng và ngỡ ngàng rất nhiều. Những gì được nghe hoàn toàn không giống với những gì tôi đã biết và vẫn đang làm theo.
Sau khi kết hôn được hơn 1 năm rưỡi, tôi nhận ra một chân lý rằng, hôn nhân không dành cho mình. Và đến chừng nào bạn còn nghĩ rằng mình tìm kiếm một cuộc hôn nhân cũng giống như việc tìm kiếm hạnh phúc cho mình thì lúc ấy bạn vẫn chưa đủ tư cách để có được một gia đình riêng của mình.
Tôi gặp vợ lần đầu tiên khi cả hai đang học cấp 2. Chúng tôi đã là bạn bè rất tốt của nhau kể từ lúc ấy, và tình bạn này kéo dài suốt nhiều năm sau đó. 10 năm sau, chúng tôi vẫn là bạn nhưng cả hai đều cảm thấy rằng tình bạn này đã lớn đến mức muốn chuyển sang một thứ tình cảm gì đó sâu sắc hơn. Và chúng tôi yêu nhau.
Tôi đã rút ra được kết luận rằng, có một người bạn tốt sẽ rất tuyệt, và rồi người đó trở thành người yêu của bạn sẽ tuyệt hơn rất nhiều nữa.
Tuy nhiên, dường như thứ tình cảm tuyệt vời đó vẫn chưa đủ khiến cho tôi an lòng. Tôi vẫn lo lắng, tôi mơ hồ mọi thứ khi đứng trước các quyết định liên quan đến hôn nhân của tôi và em. Tôi luôn tự hỏi liệu tôi có đang làm đúng? Liệu em có đúng là người mà tôi nên chọn? Và liệu chúng tôi có hạnh phúc sau khi cưới nhau hay không? Ngày cưới gần kề và tôi vẫn chưa thể trả lời được những câu hỏi mà chính mình đang đối diện.
Tôi quyết định đi gặp bố để xin lời khuyên của ông.
Tôi còn nhớ rất nhiều những lời nói thấm thía của ông lúc đó. Ông nói rằng: “Con đang sống rất ích kỷ, mọi băn khoăn lo lắng của con đều đang xuất phát từ việc con nghĩ con sẽ có được hạnh phúc hay không. Bố chỉ có thể nói cho con một điều, một điều rất đơn giản trên thế gian này, chính là, hôn nhân không phải dành cho con. Khi con lựa chọn kết hôn với một ai đó, con không cưới người đó vì để con được vui. Con cưới cô ấy vì con mong muốn mang đến hạnh phúc cho vợ mình, cho người mà con sẽ sống cùng và cả những đứa con sau này của con nữa. Con nghĩ tại sao người ta phải tổ chức đám cưới? Đó không phải là một nghi thức hay để hợp thức hóa thứ gì cả. Đám cưới là cách người ta đặt nền móng vững chắc nhất cho nền móng sau này của những đứa trẻ trong tương lai! Do vậy, hôn nhân không phải dành cho con, con hãy luôn nhớ kỹ điều đó”.
Hôn nhân không phải dành cho bạn mà dành cho người bạn kết hôn. (Ảnh: Internet)
Lúc nghe được những điều bố nói, tôi đã choáng váng và ngỡ ngàng rất nhiều. Những gì được nghe hoàn toàn không giống với những gì tôi đã biết và vẫn đang làm theo.
Và sau khi suy nghĩ xong, tôi chọn cách tin bố, tin vào lời bố dặn. Tôi cảm thấy dường như mọi thứ dễ dàng hơn rất nhiều, mọi băn khoăn đã tan biến. Tôi đã tự hỏi bản thân mình, tôi cưới em vì điều gì, và tôi cũng tự trả lời với chính mình. Đám cưới này dành cho em, và nghĩa vụ làm cho em được hạnh phúc chính là động lực lớn nhất của bản thân để thức dậy mỗi buổi sáng.
Cuộc hôn nhân này dành cho em, và tôi, tình yêu của tôi cũng dành cho em. (Ảnh: Internet)
Và rồi cuộc hôn nhân của chúng tôi đã qua hơn 1 năm. Có rất nhiều lúc tôi tức giận, cắt gắt và khó chịu với em, với gia đình của mình vì tôi không có được thứ tôi mong muốn. Tôi đã quên mất lời bố dặn. Những lúc đó em vẫn ở bên và đưa tay để sưởi ấm trái tim lạc lối của tôi và dắt nhau vượt qua những khó khăn của cuộc sống. Em cũng cho tôi biết rằng, ngày xưa bố đã nói đúng biết bao. Hôn nhân không phải dành cho mình, nó dành cho người bạn đời của mình, và cho gia đình với những đứa trẻ trong tương lai.
Lúc này, tôi chợt nhận ra, câu hỏi mình tự hỏi trước khi cưới đã trả lời được. Lấy em tôi vô cùng hạnh phúc bởi vì có thể làm cho em hạnh phúc mỗi ngày. Cuộc hôn nhân này dành cho em, và tôi, tình yêu của tôi cũng dành cho em.
(Nguồn: sethadamsmith.com)